Lạc lối, món đặc sản của tuổi trẻ. Câu mình tâm đắc nhất không phải đến từ Taku Morisaki, người phải mất một thời gian dài mới thừa nhận mình phát điên vì Rikako Muto, mà là Akiko Shimizu, một cô gái mạnh mẽ, cứng rắn. Người sẽ bảo bạn rằng: không việc gì phải khóc vì một người như vậy. Akiko thú nhận mình chẳng ưa gì Rikako hồi còn chung lớp. Rikako quá nổi bật, quá xinh xắn. Cô là một thiếu nữ đến từ Tokyo, cả thành tích học tập lẫn khả năng thể thao đều không chê vào đâu được. Nhưng Rikako lạc lối, vì thế mà cô không thể hòa đồng với bạn cùng lớp và Akiko. Ngày đó thể giới của họ quá nhỏ bé. Có lẽ Shimizu đã cảm nhận được cái vị thế dở dở ương ương của Rikako, vốn không muốn sống ở quê hương buồn tẻ của mẹ cô, nhưng đồng thời cũng không còn thuộc về Tokyo hào nhoáng.
Xem Ocean Waves, mình không thể nói mình đặc biệt thích một nhân vật nào. Những cô cậu học sinh cấp ba hiện ra trong câu chuyện đều có những khía cạnh sắc bén lẫn yếu mềm, nhất là bộ ba nhân vật chính. Theo mình cô nàng Rikako hơi bị phiền phức và ích kỷ đấy. Nhưng rồi đều đâu vào đó thôi, ấy là một giai đoạn của quá trình trưởng thành.
Và đây là anh chàng bị Rikako xoay như dế.

"And that's when I knew.. I'd always been crazy about her.”
...
Nói chung đây sẽ là topic lưu trữ plot và oc = 3 =