Postby Allrightbb » 03 Nov 2020, 21:39
Thời gian: Bitter Lemon, Summer - 2100 || Địa điểm: Quán trọ nhà Diavolo > Nhà Vine
Mặc dù tư thế hiện tại không phải hoàn toàn thoải mái cho cả hai, nhưng Heike biết cả anh lẫn Aashi đều không để ý đến bất tiện nho nhỏ này. Họ chỉ ăn sáng thôi mà không lăn lên giường ôm ấp khăng khít hơn đã là có kiềm chế lắm rồi.
Heike cảm thấy bản thân càng ngày càng có chút mất khống chế, nếu là khi trước, chắc chắn anh sẽ không dám gần gũi người nào đến thế này, dẫu cho bản thân có bị thương nặng hay gãy tay gãy chân cần người ôm mới ngồi vững đi chăng nữa. Anh không thích cảm giác bản thân đã làm phiền người khác, hay khiến họ gặp rắc rối. Nhưng hiện tại, có phải ôm cứng lấy Aashi thì Heike cũng không quan tâm, và cũng không muốn buông tay.
Ngang ngược đấy, nhưng đáng giá.
Có điều, tuy đã nghĩ là sẽ nghiêm túc ăn sáng nhanh để đi tập, thì Heike cũng không nghĩ mình bị Aashi khiêu khích thêm vài lần nữa. Cậu hồng hạc chẳng biết học được cách đánh du kích ở đâu, thỉnh thoảng lại tập kích anh bằng một nụ hôn lên khoé môi, hoặc mơn trớn viền môi như trêu đùa. Mỗi lần như thế, Heike tất nhiên là lại bỏ dở bữa sáng của mình để nhào tới gặm gặm người yêu. Cũng như vừa nói vừa hôn thì chẳng nói được mấy, vừa ăn vừa hôn nhau cũng vậy, một bữa sáng giản đơn nhanh gọn trong mười phút đã bị cả hai kéo đến gần một tiếng, trời cũng dần ngả sang buổi trưa luôn rồi.
Lần thứ n trong ngày Heike cảm thấy hay là nghỉ tập quách cho rồi.
Cơ mà trông ý của Aashi thì có vẻ cậu không ủng hộ việc đó lắm, hoặc là cậu hồng hạc rấtttt muốn đi ra ngoài cơ. Heike đưa tay lên chỉnh lại vai áo cho người yêu, cả hai đứng gần nhau đến mức mái đầu chỉ còn một chút nữa thì chạm nhau. Vì đi tập thôi nên Heike cũng chỉ mượn một bộ quần áo đơn giản gồm sơ mi và quần vải từ nhà trọ (quần áo cũ của anh và Aashi vẫn đang được giặt, mà Heike cũng cảm thấy bọn nó hết xài được luôn rồi), Aashi cũng vậy. Có lẽ vì do nhà trọ này có Hans nên họ cũng có quần áo phù hợp cho Vulcan luôn.
Heike hôn lên môi của Aashi một cái nữa rồi mới mở cửa. Nghị lực của anh cứ trôi tuột theo mỗi phút giây anh ở trong phòng riêng với cậu, nên Heike cảm thấy thôi thì cứ đi tập tử tế vậy.
Aashi đáp lại nụ hôn đó bằng một cái nắm tay thật chặt. Không hiểu sao khi mười ngón tay của họ đan vào với nhau trên bậc thang đầu tiên của nhà trọ, gương mặt của Heike lại đỏ bừng. Anh không biết văn hoá ở H planet có thoải mái với đồng tính hay không, nhưng cảm giác được nắm tay người mình thực sự yêu thương trên đường khá là… bối rối. Heike chưa từng trải qua việc này, đơn giản vì những cuộc hẹn hò trước đây của anh thì anh chỉ toàn là người được ôm cánh tay thôi.
“Chiều anh Heike tập xong, mình có thể đi suối nước nóng. Sẽ tốt cho việc tập cơ của anh.”
Aashi nói, thanh niên tóc trắng gật đầu, lại liếc nhìn hồng hạc một cái, nghĩ: Muốn hôn cậu quá.
Ài, đúng là yêu đương vào làm người ta mụ mị đi hết cả.
"Ừ, mà anh cũng phải rẽ qua thư viện một lát để lấy đồ đạc nữa, em đi cùng anh nhé." Heike nói, vô thức đi sát lại Aashi một chút nữa.
Hai bàn tay giữa họ nắm chặt, khi đi trên đường cũng thu hút một số ánh nhìn, nhưng Heike cảm thấy mọi người để ý đến đôi cánh của Aashi hơn là quan hệ giữa họ. Vulcan với KoF thực ra cũng không phải quan hệ hoà hoãn cho lắm. Mặc dù cũng có một số Vulcan sống ở đây, nhưng không phải ai cũng thoải mái đi lại.
Khi đến khu chợ nhỏ rồi thì Heike mới có cảm giác không khí thoáng đi một ít, anh thường đến chỗ này mua thức ăn cho Vine và Orianna nên sớm quen biết được các dì bán hàng. Trong lúc Aashi chọn đồ thì Heike vui vẻ đứng nói chuyện với chủ hàng quán, vô cùng chuyên nghiệp xin về một đống giảm giá. Đôi khi chính bản thân anh cũng thấy ngoại hình bông xù của xà moi rất là thích hợp đi làm mấy chuyện bán manh như thế này luôn.
“Em uống không tốt lắm, nhưng loại này ngon. Có thể uống cùng với đồ tráng miệng, mà làm bánh cũng ngon.”
Sau khi nếm thử đủ loại rượu, Aashi nhặt lấy hai chai rượu để vào giỏ, rồi nói như vậy với Heike. Xà moi cười cười gật đầu, thầm nghĩ Vine chắc tu hết chai đó trong một bữa, cơ mà quà thì quan trọng vẫn là tấm lòng.
Nhìn Aashi cẩn thận chọn loại này loại kia cái này cái kia cho sư phụ, Heike có cảm giác vừa ấm áp vừa tự hào. Người yêu của anh vừa lễ phép lại vừa chu đáo như vậy đấy. Không ai bảo gì nhưng Heike đã nghĩ đến việc sau này về ở chung thì để Aashi đảm nhận mua quà cho hàng xóm hay người thân mỗi dịp lễ tết luôn rồi. Còn anh… chắc là nhận việc xinh đẹp như hoa?
Sau khi họ rời khỏi chợ nhỏ, trên đường rẽ qua một ngõ nhỏ trước khi đến được nhà Vine, xà moi mới nhảy tới hôn một cái chớp nhoáng lên môi Aashi. Hương rượu nhàn nhạt từ cậu giống như cũng lan sang anh.
Heike hôn xong thì cũng chỉ mỉm cười thôi, anh cũng chẳng giải thích được lý do là gì, chỉ là khi nhìn Aashi chăm chú chọn đồ thì có cảm giác rất muốn hôn cậu một cái.
Họ đến nhà Vine với một đống thực phẩm, đến mức mà Heike thấy như họ vừa đi picnic chứ không phải thực hiện nhiệm vụ về. Vine cũng biết về nhiệm vụ vừa qua nên cô chỉ kéo anh sang hỏi một số chuyện xung quanh nó, còn lại thì như thường lệ để Heike tự đi tập luyện.
À giờ thì có Aashi tập chung rồi, Heike đỏ mặt tưng bừng mà giới thiệu hai người với nhau, suýt nữa đã nuốt luôn cả lưỡi mình khi nhắc đến hai từ "bạn trai". Cơ mà cuối cùng thì mọi chuyện cũng ổn cả, trơn tru đến mức Heike có cảm giác hơi hoài nghi.
…
Bài tập của Vine cũng không có thêm mục mới, hẳn là cô còn để ý đến việc Heike vừa mới làm nhiệm vụ về, nên chỉ là tập luyện đủ thời gian là được. Aashi giúp anh khởi động, còn thời gian tập luyện với vũ khí thì cậu chỉ ngồi một bên nhìn. Đôi lúc Heike ngoảnh đầu về phía cậu, lại thấy một cây cải tím đang cười nở bông với mình. Gò má của Heike cứ vậy mà nóng lên mãi.
Vì là tập lại sau vài ngày nghỉ nên mọi thứ đều diễn ra ở mức độ vừa phải. Trưa đến cả ba cùng ăn cơm với nhau, khui chai rượu mới mua luôn, Heike chỉ nhấp môi một ít chứ không uống nhiều, chủ yếu vì chiều nay anh còn phải tập tiếp. Ăn xong thì Heike chủ động đi rửa bát vì Aashi đã giúp anh nấu cơm trưa rồi (mặc dù Vine dễ tính thật nhưng mà Heike vẫn chưa dám cho Aashi nấu ăn thật trong bếp nhà cô, loài mèo có tập tính bảo vệ lãnh thổ rất là mạnh luôn). Buổi trưa được nghỉ một tiếng, Heike nghiêng ngả dựa trên người Aashi, không ngủ nhưng ôm dính lấy cậu chẳng ngại tí nào.
Thật ra là thanh niên cũng có ngại đấy, nhưng mà cứ nghĩ chỉ còn được ở cạnh người yêu như thế này chừng sáu ngày nữa thôi là anh đã thấy liêm sỉ không ăn được rồi.
"Em muốn đi suối nước nóng rồi ăn tối hay ăn tối rồi mới đi?" Heike ôm người yêu, thì thầm nói chuyện. "Anh cũng không biết ở đấy có dịch vụ ăn uống không nữa."
Mà hàng ăn quanh đây thì cũng không phải là nhiều đâu.
Last edited by
Allrightbb on 03 Nov 2020, 21:39, edited 1 time in total.