Lúc Aashi để Heike nắm tay, thanh niên kỳ thực đang muốn nhường sự chủ động lại cho người yêu mình.
Họ đều là đàn ông, và đàn ông thì có sự tự tôn của riêng mình. Qua lời đáp mập mờ hết sức của xà moi khi nãy (và Aashi đã thương anh người yêu cùng sự cố gắng giữ lại chút ngầu lòi cuối cùng từ ảnh hết sức - nên mới chỉ tủm tỉm cười ý vị thâm trường thôi chứ không “đoán xem”), Aashi cũng biết Heike không quen thuộc với chuyện lên giường cùng ai, hay chí ít, không phải người có giới tính nam như họ. Đây thực sự là lần đầu tiên của ảnh, và dù Aashi có kinh nghiệm hơn ảnh thật, biết họ cần phải làm gì và làm ra sao, nhưng... ừ, đàn ông thì vẫn là đàn ông. Kể cả khi họ là người yêu của nhau, thì Aashi cũng không biết liệu Heike có nguyện ý để anh dẫn dắt họ vào mối cảm xúc của xác thịt và nhục dục trần trụi này hay không. Một người đàn ông chưa từng trải qua tình sự như Heike liệu có nguyện ý để Aashi chạm đến hay không? Nguyện ý nằm trong tay Aashi, cho anh sự chủ động với thân thể mình.
Những điều này Aashi đều cảm nhận được, nhưng một người không bao giờ có thể quá chắc chắn về điều gì. Kể cả khi Aashi nhạy cảm và để tâm đến những điều bé li ti không ai nhìn đến, kể cả khi anh nhớ được từng khoảnh khắc khi chạm vào người thương, từng cảm giác họ gần gũi bên nhau, thì thanh niên vẫn muốn lắng nghe Heike một cách thật cẩn thận. Ở Heike có một sự cứng rắn vô hình nhưng hiện hữu, Aashi không muốn làm tổn thương đến nó, hay để anh phải chịu cảm giác không hay nào.
Aashi âm thầm làm điều đó trong từng cử chỉ. Có thể vì anh nhiều kinh nghiệm hơn thật, cũng có thể đơn giản chỉ vì anh để tâm. Giống như cách đứa trẻ ngày xưa nhìn đến cả con chuột đi tập tễnh trong góc để mà đem đồ ăn đến cho nó trong gần một tháng, như anh đã luôn để tâm tới người xung quanh một cách bản năng làm sao, thì Heike lúc này đã gần gũi với Aashi như thế, lại cũng nhạy cảm như thế. Aashi đương nhiên sẽ nhớ anh xà moi thích gì hay không thích sao, từ chuyện ngoài đường nắm tay cho tới chuyện thân mật cùng nhau như lúc họ còn ở trong mê cung, hay lúc này.
Kiểu như, Heike chắc chắn thích một nụ hôn từ tốn hơn rồi đó. Hẳn là trong một nụ cười tẩm ngẩm tầm ngầm nào đó của Aashi đã xen lẫn suy nghĩ đó luôn, rằng mạnh bạo thế kia, khoá tay khoá chân khoá môi xà moi lại mà tấn công thì có thể sẽ khiến anh bất ngờ đấy, hồn bay đâu mất cũng có luôn, nhưng Heike sẽ không cao hứng bằng những nụ hôn chậm rãi hơn một chút, những khiêu khích âm ỷ râm ran, và nhẹ nhàng.
Heike thích chủ động đáp lại anh hơn một chút, vòng tay qua cổ anh chứ không phải bị giữ tay. Nhảy lên người Aashi luôn xem chừng còn được anh trai yêu thích hơn.
Hay rằng đôi tai và cái đuôi xà moi của anh còn nhạy cảm hơn người bình thường. Aashi có cảm giác ấy là vì những chiếc lông tơ mềm thật mềm và nhẹ thật nhẹ nọ đón chuyển động tốt hơn, các giác quan của loài xà moi cũng nhạy bén hơn người thường nhiều lắm, chẳng thế mà Aashi chỉ chạm nhẹ một chút, hôn nhẹ lên gốc tai anh trai hay cạ răng vào gáy cổ anh, cũng đã khiến người thương lăn lăn dụi dụi.
Hay một hai cái liếm nhẹ vào chân răng anh người thương, bên trong khoang miệng. Trên đầu lưỡi cong lên như nụ cười nửa vầng trăng của anh, đùa giỡn hay vuốt ve, mềm mại mà hữu lực. Aashi nghe được tiếng hơi thở trong miệng Heike trở nên gấp gáp hơn, bật ra như những tiếng rên bé xíu trên đầu môi đã nóng ran, ướt đẫm. Lồng ngực áp vào người anh cũng phập phồng như thế, Aashi để bản thân hoà cùng những hơi thở nóng ran đó, nương theo nhịp điệu ấy mà cọ nhẹ bên dưới hông anh. Đồ ngủ của nhà trọ không quá dày, anh nghe được cả âm thanh hai lớp vải đang cọ xát giữa da thịt họ thế nào. Ở nơi yếu hại nhất, cũng nhiều khoái cảm nhất, của một người đàn ông.
Thanh niên dừng lại khi Heike bật ra một tiếng nức nở khe khẽ trong khoang miệng. Tay anh khi ấy đã áp lên bụng dưới của người thương rồi, từng đợt run rẩy khiến cho cơ bụng ảnh gồng lên rồi lại mềm ra ra sao đều cảm thấy rõ trong lòng bàn tay. Nhưng Aashi vẫn chưa được anh trai cho phép. Anh hôn đi giọt nước loang loáng đọng trên khoé môi anh người thương, chậm rãi nhấm nháp môi Heike khi đợi ảnh trả lời.
"Anh…."Hình như Aashi vừa lỡ làm khó anh xà moi rồi?
Hồng hạc có hơi ngơ ngác một chút khi nghe thấy cảm xúc trong giọng đáp của Heike. Anh lại đang hoang mang đấy ư? Aashi đưa tay còn lại lên vuốt nhẹ mái tóc trắng phau trên trán Heike, thốt nhiên lại có cảm giác ảnh thu về còn một cục bé tí teo. Aashi muốn Heike được chủ động trong đêm đầu tiên của họ và anh sẽ làm theo những gì người thương muốn, nhưng hình như có sai ở đâu rồi...
"Chỗ nào cũng được."
"Chỉ cần là em… Chỗ nào anh cũng thấy thoải mái."Sai ở chỗ, ảnh thực sự còn là một xử nam.
Aashi có cảm giác bản thân cầm đèn chạy trước ô tô, vừa mắc cười lại vừa nổi lên một cơn ấm áp sao sao trong lồng ngực. Thanh niên vốn biết trước rồi nhưng lúc này mới càng cảm thấy rõ ràng hơn. Không phải chuyện đây là lần đầu có ai đó chạm vào người thương của anh - Aashi chẳng quan trọng những chuyện đó. Mà là lần đầu của anh ấy, nhạy cảm và bối rối như thế, lại đặt vào tay anh rồi.
Quả thực là nếu đọc được suy nghĩ của nhau, chắc hẳn hai người họ sẽ thấy buồn cười lắm. Trong khi Heike lo rằng anh chẳng có kinh nghiệm gì sẽ nhàm chán làm sao, thì Aashi dường như lại cảm thấy khác hẳn. Rằng xà moi trắng như thế và ngốc nghếch như thế, thực khiến Aashi muốn ôm anh dụi dụi cả ngày.
Kiềm chế cũng khó hơn. Nhưng Aashi không muốn anh sợ.
Chẳng vậy mà hồng hạc có chút giật mình khi Heike làm điều tương tự với anh. Đến mức, suýt chút nữa đã đưa tay xuống ngăn ảnh lại. Thanh niên không tỏ ra bối rối gì trên gương mặt nhưng rõ ràng hơi thở đã xáo động đôi chút. Dường như bản thân Aashi cũng ngạc nhiên, rằng Heike mới chỉ làm một cử động nhỏ đó thôi đã khiến xung điện chạy dọc sống lưng anh rồi.
Aashi cắn nhẹ vai Heike một cái, cạ cạ đầu răng lên da người yêu. Hơi thở của anh trở nên nặng nề hơn trước đó một chút khi Heike tiếp tục làm vậy, còn lần tay xuống hông anh nữa. Loài hồng hạc chỉ ngẩng đầu lên khi Heike muốn hôn anh sau đó, với gò má dù không nóng rực như anh xà moi nhưng cũng phơn phớt sắc đỏ trong ánh đèn khuya và một đôi môi chỉ buông lỏng ra khi môi người thương chạm vào. Heike khi ấy chỉ hôn nhẹ ngoài môi Aashi thôi, nhưng bằng cách nào đó lại khiến hồng hạc trở nên say đắm hơn. Mi mắt anh rung rung, bàn tay đang ôm lấy khoảng sau đầu xà moi siết lại nhẹ nhàng.
"Chạm vào anh đi."Aashi nghe giọng người thương ở bên cạnh, lòng âm thầm cảm thấy như có kiến bò râm ran. Anh thở nhẹ ra một hơi, không biết nghĩ sao lại bật cười một tiếng. Sau đó thì kéo tay Heike lên. Bàn tay nãy giờ vẫn còn đang ở trong tay anh, đặt vào bờ ngực trần của mình.
“Em đang cho anh Heike quyền làm chủ em mà.” Aashi cười khúc khích, thì thầm vào đôi tai nhạy cảm của anh xà moi như vậy. Giọng anh lúc này còn nhẹ hơn cả tiếng muỗi nữa, nhưng hẳn vì đêm khuya yên ắng và vì họ đang ở gần nhau thế kia, nên vẫn nghe được rõ ràng. Cả hơi thở trong giọng nói cũng vậy. “Thật là chỗ nào cũng được hả?”
Chỗ nào cũng được, chỉ cần là Aashi thật ư?
Giống như Aashi chẳng bao giờ có dục cầu với ai khác, nhưng lại bị châm lửa chỉ bằng chút đụng chạm vụng về của anh người yêu.
Nên là, thật ra, kinh nghiệm hay không, tự tôn hay kiêu hãnh, ai chiều lòng ai, đều không quan trọng đến vậy.
“Anh Heike cũng vậy đấy.”
Aashi hôn lên môi Heike. Bàn tay anh trượt xuống, thay thế vị trí của đầu gối mà áp vào phần thân thể nhạy cảm nhất trên người anh trai. Chẳng biết do lòng bàn tay Aashi vốn đã rất nóng hay do Heike đã nhận đủ kích thích, mà qua hai lớp vải vẫn có cảm giác trần trụi vô cùng.
Không có gì quan trọng cả. Quan trọng chỉ có, đây là người anh thương.
“Em thích anh, anh Heike.”
Thích anh chạm vào em.
Chỗ nào cũng được....
- HIDE: ON
- This message has been hidden