Heike đã nghĩ rằng quá khứ kia đã xa lắm rồi, gần như biến mất trong kí ức, vậy mà khi nhắc lại anh mới nhận thấy hoá ra nó vẫn còn ở đó, vẫn khiến anh chìm đắm mất một lúc. Những nụ hôn của Aashi rơi trên vai anh, nóng hổi, kéo Heike về thực tại. Chẳng biết từ bao giờ cậu hồng hạc đã ôm sát lấy anh hơn, dịu dàng thả từng chiếc hôn quyến luyến lên bờ vai trần.
Trái tim Heike nảy lên, mặt cũng dần dần đỏ. Dẫu họ mới là người yêu được một thời gian ngắn ngủi thôi, những đụng chạm gần gũi như thế vẫn mang cảm giác "đương nhiên phải vậy".
An ủi trong yên lặng của Aashi giống như hơi ấm thấm qua da thịt qua từng nụ hôn, trái tim của Heike nảy lên rồi hạ xuống, cuối cùng đập từng nhịp đều đặn bình yên. May mà Aashi không nghĩ đến việc dùng cánh bọc lấy anh, dù anh biết hẳn ý nghĩ đó cũng xẹt qua đầu cậu mấy lần, chẳng thế mà đôi cánh của Aashi cứ rung rung, nhưng hẳn là cậu hồng hạc cũng biết làm như vậy Heike sẽ không thể bôi thuốc ở lưng cậu được nữa.
Hoặc là lần anh tỏ ra không vui hồi lễ hội, Aashi vẫn còn nhớ.
Động tác bôi thuốc của Heike dừng lại một lúc ngắn ngủi, sau đó lại tiếp tục. Đôi vai của Aashi trong vòng tay anh run rẩy rõ ràng, rồi cậu dụi dụi lên vai Heike. Người thanh niên phân tâm vỗ vỗ nhẹ nhàng lên lưng cậu hồng hạc.
Không sao, đã qua rồi. Mặc dù anh vẫn còn cảm nhận được dư chấn cảm xúc từ kí ức cũ đó, nhưng thực sự đã qua rồi.
Heike biết khi Aashi âm thầm chèn gối sau lưng anh rồi ôm anh ngả xuống, nhưng thanh niên cảm thấy tư thế này cũng ổn lắm, đỡ mỏi lưng hơn nhiều. Gối của nhà trọ cũng không phải loại mềm mượt như tơ, lưng trần áp lên thấy hơi thô ráp, nhưng Heike không phiền. Tâm trí của anh tập trung hết vào việc Aashi ôm anh gần như thế nào, cả cách cậu tiến sát tới mà hôn lên cổ anh nữa. Đuôi của Heike vô thức luồn về phía trước, thiếu điều cuộn lấy cả cánh tay của cậu hồng hạc.
“Em không biết. Từ khi em gặp Liar, anh ấy đã luôn dùng súng.”
“Em luôn nghĩ rằng vũ khí đó không hợp với anh ấy. Vì súng quá đanh thép, còn Liar thì quá hiền lành.”
“Có lẽ vì vậy mà em ngày đó đã có cảm giác, anh ấy cần được trông nom.” Aashi nói, tay cậu chống xuống giường mà vươn về phía trước, Heike hơi ngẩng đầu lên, lần đầu tiên có cảm giác Aashi đã lớn đến mức có thể bao bọc mình kín như bưng. Mái tóc dài tím lịm của cậu hồng hạc trượt qua bờ vai trần, rơi xuống trên bụng Heike, khiến anh vô thức nuốt khan.
"Ừm…. Dù sao cũng phải biết cách tự vệ…"
Heike tiếp lời cậu, nhưng kì thực đã chẳng biết mình đang nói lung tung cái gì rồi. Mùi hương của Aashi gần như đã chiếm trọn tâm trí anh lúc này, Heike có cảm giác đầu óc mình đang chạy lọc xọc lạng trái lạng phải sắp đâm vào cột điện đến nơi.
Phòng của họ không phải là nhỏ, vậy mà lúc này Heike lại có cảm giác không gian xung quanh mình thu bé lại, vừa vặn chỉ bằng hai cánh tay đang chống bên hông anh lúc này. Xà moi chớp mắt, trong lòng không kiềm chế được lại dậy lên chút mong chờ.
“Nhưng mà nếu người bị thương là anh..” Giọng nói của Aashi hết sức nhẹ, âm cuối còn mang theo run run không dễ nhận ra, nụ hôn của cậu ngay sau đó đong đầy khắc khoải. Heike vươn tay lên, ôm lấy cổ của cậu người yêu, yên lặng mà nhiệt tình đáp lại nụ hôn ấy.
Không sao, anh vẫn còn ở đây.
Tình cảnh lúc này lại hoàn toàn khác khi ở mê cung, họ không phải để ý đến việc đánh động người khác (phòng trọ thế mà kiên cố lắm nhé), cũng không phải lo lắng về nhiệm vụ, thậm chí quần áo vướng víu trên người cũng bị bỏ mất một nửa. Da thịt áp lên da thịt, chẳng mấy chốc đã khơi lên lửa cháy không kém gì lúc trước, thậm chí còn có nguy cơ mạnh hơn.
Heike thoải mái thả lỏng bản thân trong nụ hôn với Aashi, để cậu mân mê làn da dưới hông mình, hay khám phá từng ngõ ngách trong khoang miệng. Anh biết mình chưa từng là con người khắc kỉ, và anh cũng không định sống như vậy.
Nếu bỏ lỡ cảm xúc vui sướng và hạnh phúc hiện tại, Heike sẽ hối hận hết đời mất.
“Anh bôi thuốc lâu quá, em dựa dựa thấy dễ chịu, sắp ngủ luôn.” Khi họ tách môi ra, Aashi cười cười nói vậy. Nhịp thở của Heike đã có chút rối loạn, biết là xàm quần nhưng cũng không phản bác. Người âm thầm đẩy anh nằm xuống để hôn thoả thích mà không mỏi như này đương nhiên không thể nào ngủ gật được.
Bàn tay Aashi lồng vào tay anh khi cậu ngả người sang bên cạnh, bàn tay còn lại ôm lấy gương mặt anh, kéo Heike vào nụ hôn nóng rẫy hơn cả khi nãy. Heike cũng vòng tay ra sau lưng Aashi, áp chặt lấy làn da trần.
Không đủ. Không đủ. Heike nghĩ tới chục tiếng đồng hồ mà họ bỏ ra cho nhiệm vụ, nghĩ, như này vẫn không đủ.
Anh muốn, thực sự muốn, cột người này bên cạnh mình cả đời, vĩnh viễn không để cậu rời khỏi tầm mắt.
Khi Aashi chủ động tách ra lần thứ hai, thậm chí Heike còn vô thức bật ra tiếng rên nhỏ xíu như bất mãn. Nhưng hơi thở đang cố trở nên bình tĩnh của Aashi lại khiến anh đỏ mặt. Mũi Aashi cọ lên mũi anh, tay cậu thì chầm chậm xoa ở vùng hông, quanh vết thương đã lành từ lâu.
“... Anh còn đau không?” Aashi hỏi, còn Heike suýt nữa đã hỏi ngược lại là em dừng vì sợ anh đau à? May thay lý trí của Heike vẫn còn một ít, nên anh không thốt ra câu dấm dớ như vậy.
"Không đau. Thật đó." Heike trả lời cậu với vẻ khẳng định.
Thanh niên không biết là may mắn hay bất hạnh, nhưng anh không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi lần gặp nạn đó - cũng không rõ do tố chất tâm lý tốt hay gặp nhiều quá quen rồi. Những cái như vết thương đã lành rồi nhưng trái gió trở trời vẫn đau cũng không có luôn, nếu là ảnh hưởng thì thứ duy nhất còn tồn tại đến giờ và làm anh khó chịu thì là việc anh giữ thăng bằng rất kém - nhưng mà chuyện này cũng không phải vì đau.
Heike dụi mũi Aashi một lần, lại chạm nhẹ lên môi cậu rồi rời đi.
"Không sao, chuyện đã qua rồi. Hiện tại anh không dễ bị thương như vậy nữa đâu." Xà moi mỉm cười.
Rồi Heike hơi nhổm người dậy một chút, bàn tay đang nắm chặt cũng lơi lỏng, lần này đến lượt anh chống tay bên hông của Aashi, cúi xuống hôn lên sườn mặt nghiêng nghiêng của cậu. Đôi cánh của Aashi không thuận tiện như đuôi của Heike, nên xà moi cũng nghiêng người hôn lên khuôn mặt cậu.
"Aashi." Heike khẽ gọi tên của cậu, một lần rồi một lần, cũng như những nụ hôn từ tốn rơi trên khoé mắt, trán, mũi, hay đôi môi hé mở của hồng hạc.
"Cảm ơn em."
Đôi tay của anh ôm lấy gương mặt của cậu, trong khi Heike dịu dàng cúi xuống hôn lên môi Aashi.